Luật sư Mai Thị Thảo – Phó Giám đốc TAT Law Firm, tại phiên phúc thẩm ngày 22/4/2025 giữa nguyên đơn là Công ty Nhựa Bình Minh và bị đơn là Công ty Nhựa Bình Minh Việt. Trong quá trình tư vấn, chúng tôi nhận thấy đây là một trong những vụ việc nhức nhối bậc nhất: thương hiệu gần 50 năm gây dựng lại bị mạo danh chỉ vì khác thêm một chữ “Việt”.
Vụ việc điển hình
Công ty CP Nhựa Bình Minh, tiền thân là Nhà máy Công tư hợp danh Nhựa Bình Minh, thành lập ngày 16/11/1977 trực thuộc Tổng Công ty Nghệ phẩm – Bộ Công nghiệp. Năm 2004, doanh nghiệp tiến hành cổ phần hóa và mang tên Công ty CP Nhựa Bình Minh. Suốt gần 50 năm hoạt động, Nhựa Bình Minh giữ vị thế dẫn đầu trong sản xuất, phân phối ống nhựa và đã đăng ký bảo hộ hàng loạt nhãn hiệu như: “BÌNH MINH”, “BM”, “BM PLASCO”, “ỐNG NHỰA BÌNH MINH”, “NHỰA BÌNH MINH”…
Thế nhưng, đến năm 2022, một công ty mới được thành lập với tên gọi gần như giống hệt, chỉ khác một chữ “Việt”, cũng kinh doanh ống nhựa và sử dụng dấu hiệu “BÌNH MINH” trên bao bì, sản phẩm, hệ thống phân phối và truyền thông. Điều này đã tạo ra sự nhầm lẫn lớn đối với người tiêu dùng, nhà thầu và đối tác.
Trong hành trình pháp lý, TAT Law Firm đã đồng hành cùng Nhựa Bình Minh, chứng kiến doanh nghiệp phải bỏ ra không ít công sức, chi phí, thời gian để đấu tranh: từ khâu điều tra, thu thập chứng cứ, yêu cầu giám định, kiến nghị cơ quan chức năng cho đến khởi kiện ra tòa. Đây không chỉ đơn thuần là một tranh chấp dân sự, mà là cuộc chiến bảo vệ niềm tin thị trường.
Hoàn thiện chính sách và cơ chế thực thi
Qua vụ việc Nhựa Bình Minh, chúng tôi nhận thấy rõ: nếu thiếu hệ thống giám định linh hoạt và một tòa án chuyên trách về sở hữu trí tuệ đủ mạnh, thì ngay cả thương hiệu quốc dân cũng có thể bị tổn thương ngay trên “sân nhà”. Chính vì vậy, có thể khẳng định rằng “xây dựng thương hiệu không chỉ là quảng bá, mà phải song hành với chiến lược pháp lý vững chắc”.
Thực tế hiện nay, xâm phạm thương hiệu là vấn đề nóng bỏng trong môi trường kinh doanh Việt Nam. Những hành vi này không chỉ làm giảm doanh thu và uy tín của doanh nghiệp, mà còn gây ảnh hưởng trực tiếp đến năng lực cạnh tranh quốc gia. Khi tài sản vô hình – thương hiệu – bị suy yếu, nền kinh tế cũng đánh mất một động lực quan trọng thúc đẩy sáng tạo và hội nhập.
Bảo vệ thương hiệu, vì thế, không còn là trách nhiệm riêng của doanh nghiệp. Đó là trách nhiệm chung của xã hội trong việc bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng, duy trì môi trường cạnh tranh lành mạnh và củng cố uy tín quốc gia. Mỗi thương hiệu Việt được gìn giữ thành công đều góp phần vào danh dự của đất nước.
Để đạt mục tiêu này, cần đồng bộ cả ba yếu tố: khung chính sách rõ ràng, cơ chế thực thi đủ mạnh để tạo sức răn đe, và sự chủ động từ phía doanh nghiệp. Các công ty phải coi việc bảo vệ thương hiệu là chiến lược dài hạn, song hành cùng đổi mới sáng tạo và mở rộng thị trường.
Thông điệp then chốt rút ra: “Chỉ khi luật pháp đủ mạnh, thực thi đủ nhanh và doanh nghiệp đủ kiên định, thương hiệu Việt mới thực sự trở thành giá trị bền vững trong nền kinh tế sáng tạo”. Đây không chỉ là cảnh báo, mà còn là cam kết hướng tới một hệ sinh thái kinh doanh công bằng, minh bạch và giàu tiềm năng cho sự phát triển quốc gia.
Luật sư Mai Thị Thảo – TAT Law Firm • 25/08/2025 06:30