Giữa kho tàng tiếng Việt phong phú, có những từ tuy ngắn nhưng gói trọn cả một quan niệm sống hàng ngàn năm. “Hiếu” chính là một từ như vậy — nhỏ bé mà chứa đựng giá trị đạo đức, văn hóa, nhân văn sâu thẳm. Điều thú vị là, dù tiếng Anh có rất nhiều từ diễn đạt tình cảm gia đình, nhưng không có từ nào đủ đầy để thay thế “hiếu”.

“Hiếu” – cội rễ của đạo làm con

Theo truyền thống, “hiếu” không chỉ là lòng thương yêu, biết ơn, mà còn là trách nhiệm, bổn phận của người con với cha mẹ, ông bà. Người có hiếu không chỉ yêu quý cha mẹ mà còn đặt sự an lành, danh dự của đấng sinh thành lên trên cả lợi ích cá nhân, sẵn sàng hy sinh và nhẫn nhịn. Từ điển Hán – Việt chép: “Hiếu” (孝) nghĩa là “yêu kính cha mẹ, tròn đạo làm con”. Với người Việt, “hiếu” nhiều khi còn quan trọng hơn cả học hành, công danh, bởi đó là gốc rễ hình thành nhân cách.

Tại sao tiếng Anh không có từ tương đương?

Trong tiếng Anh, các học giả thường dùng cụm “filial piety” để diễn đạt “hiếu”, song đây chỉ là cách chuyển ngữ trong nghiên cứu triết học phương Đông. “Filial” xuất phát từ tiếng Latinh nghĩa là “thuộc về con cái”, còn “piety” thường dùng cho sự mộ đạo. Ghép lại thành “filial piety”, cụm này vẫn xa lạ với người bản ngữ, hầu như không xuất hiện trong giao tiếp thường ngày.

Trong đời sống phương Tây, các hành vi mà người Việt coi là báo hiếu – như ở gần cha mẹ để tiện chăm sóc, gác lại sự nghiệp để phụng dưỡng – không được coi là chuẩn mực bắt buộc. Ngược lại, văn hóa phương Tây nhấn mạnh tính tự lập, tự do cá nhân. Vì thế, nếu muốn diễn đạt “người con có hiếu”, người ta buộc phải dùng nhiều câu miêu tả rời rạc như He takes good care of his parents, She’s very devoted to her family... chứ không có một từ ngắn gọn mang trọn chiều sâu văn hóa như “hiếu”.

“Hiếu” giữa nhịp sống hiện đại

Dù xã hội hiện nay thay đổi nhanh chóng, giá trị của “hiếu” vẫn còn nguyên vẹn. Người Việt dù đi học, đi làm xa, vẫn quay về khi cha mẹ ốm đau. Một cuộc gọi hỏi thăm, chút tiền gửi về quê, hay chỉ là kiên nhẫn ngồi nghe cha mẹ kể chuyện – tất cả đều là “hiếu”.

Điều đặc biệt là “hiếu” không cần lý giải hay mong chờ sự trả ơn. Nó tự nhiên như máu chảy trong tim, như hơi thở trong mỗi gia đình Việt.

Lời kết

Học một ngôn ngữ cũng là học cách một dân tộc yêu thương và đối đãi với nhau. “Hiếu” chính là minh chứng sống động cho vẻ đẹp văn hóa ẩn giấu trong từng con chữ Việt Nam. Dù không thể dịch nguyên vẹn sang tiếng Anh, nhưng “hiếu” vẫn lan tỏa bằng chính hành động và nghĩa tình con người dành cho nhau.

Trong thời đại toàn cầu hóa, giữ gìn và sẻ chia những giá trị như “hiếu” chính là cách Việt Nam góp thêm một nét đẹp đạo lý cho thế giới nhiều màu sắc hôm nay.

TH